[Me Lo]-Trong những năm qua, thời gian cứ trôi đi hết năm này qua năm khác dường như những nhà “đấu tranh dân chủ” , những “ác ma dân chủ”, những tấm lòng mà họ cho là luôn vì dân vì nước đã cố cù nhầy làm những điều không trong sạch . Họ đã cố gắng thanh minh hoặc nói nhiều về những thứ mà họ tự nhận là nghĩa cử cao cả của mình cho Quê Hương và Dân Tộc. Nghĩa cử ấy, xuất phát từ tiếng gọi của con tim đen tối, của sự bất lương, cùng sự đói khát đô la của ngoại bang đã thôi thúc họ chẳng quản ngại hy sinh danh dự, nhân phẩm, phản bội lại đất nước, quê hương. Sự hổ lốn về những việc làm của họ, khiến quê hương luôn nghĩ họ là những tên bá đạo trong giang hồ, họ sẵn sàng làm mọi điều để kiếm tiền mà coi thường công lý. Dẫu họ biết rằng làm điều ác, gieo tiếng ác sẽ có ngày quả báo “ăn cháo gãy răng”
Trong một thế giới “rận” mà những nhận thức chỉ dừng lại ở tư duy sâu bọ, thì mọi cử động của chúng đều nhơ bẩn và trở thành một nếp sống tự nhiên, con người nói dối không hề ngượng miệng, thủ đoạn mưu thâm... mà không hề ngại ngùng về “Quả báo nhãn tiền”. Vô thần vô thánh theo một thứ chủ nghĩa vô vọng thì hành xử theo phong cách của người trượng phu quân tử, thiết nghĩ, không thực tế cho lắm.
Hôm nay tôi sẽ cho các bạn thấy, vậy thực tế các nhà “dân chủ” là ai và vì sao họ làm vậy.
Các nhà “dân chủ” là ai?
Nếu muốn phân tích xem họ là ai thì thật là mất thời gian, nhưng có thể thấy rằng họ là người ích kỷ, vô liêm sỉ mà có thể gói gọn họ là những người sau:
- Họ là người mà trong quá khư năm xưa sang xâm lược nước ta, bị ta đánh đuổi và cay cú hết đời này qua đời khác. Nó giống như những kẻ vào nhà người khác ăn trộm, bị chủ nhà bắt được, báo công an, bị đi tù. Sau khi ra tù thì hận và quay lại trả thù, thật quá là vô lý. Vậy họ có trực tiếp có những hành đông chống lại Việt Nam hay không? Có chứ! Không những vậy họ còn tẩy não những công dân yêu nước khác, cho tiền họ, khiến họ chống lại Đảng, Nhà nước vô cùng kịch liệt.
- Họ là những người chả ưu chế độ ta, họ cho rằng Chủ nghĩa tư bản là ưu việt nhất. Cái tư tưởng đó đã ngấm vào máu, bởi họ sẵn sàng bỏ qua mọi tiêu cực trong xã hội tư bản ấy như : khủng bố, giết người hàng loạt, xả súng, công chức không có lương… để chống lại Xã hội chủ nghĩa đến cùng. Những người này cũng có thể coi là những “dân chủ” tầm thường.
- Họ là những người năm xưa đi theo địch, đi theo những kẻ xâm lược chính quốc gia của mình. Sau khi đất nước giải phóng, chúng tẩu thoát ra nước ngoài và cũng cay cú về sự ra đi đó mà quay lại với nhân dân, với nhà nước ta và chống phá mạnh mẽ. Đây là những kẻ phải nói thẳng là bất trung, bất hiếu và bất nhân. Tội này chắc chắn không bao giờ được dùng đến Hổ đầu khai đao và Long đầu khai đao cả.
- Loại người thứ ba và thứ nhất có lẽ dần dân cũng hết, nhưng loại mà có lẽ khó hết là những người làm “dân chủ” vì có tiền của nước ngoài gửi về. Cứ có tiền là họ làm chứ với họ dân chủ thật vớ vẩn, cứ lấy tiền đã, không cần biết đúng sai gì cả. Đây cũng là lý do mà tôi muốn nói cho phần 2 dưới đây.
Vì sao họ lại làm như vậy?
- Đấu tranh vì được nhận tiền từ các thế lực thù địch.
Một điều có thể khẳng định rằng tất cả những người đấu tranh, mà được cho là “nhà dân chủ”, họ chả bảo giờ đang yên đang lành mà chống lại Đảng, chống lại nhà nước. Ừ thì, có thể trong cuộc sống có một vài trường hợp vì một vài lợi ích bị ảnh hưởng, nhưng với tư duy của họ, họ có thể tự giải quyết ổn thỏa. Nếu không có các thể lực thù địch bơm đều, hứa và cho thật nhiều tiền, thì chắc họ cũng chả bao giờ nghĩ đến cái việc phản bội tổ quốc bẩn thỉu đó. Có khi họ không đồng ý chống lại tổ quốc thì lại bị các thế lực bên ngoài vu khống là chống Đảng, chống nhà nước. Nên không ít người trong số đó đã miễn cưỡng, có người suy nghĩ tầm thường hơn “thôi thì viết vài bài, trả lời vài cuộc phỏng vấn…” là có nghìn đô “tội gì”, thế là đã rơi vào bẫy của các thế lực thù địch. Đó chỉ là những trường hợp nhỏ trong bộ phận các nhà “dân chủ”. Bởi cứ nghĩ lại mấy em như em Uyên, Kha… được biết ban đầu họ hành động thiếu suy nghĩ chỉ vì thiếu tiền đóng học, chỉ vì muốn có chiếc Laptop. Nhiều người thân của những nhà “dân chủ” đang bị chấp án tù càng ủng hộ họ nhiều hơn, vì cứ đều đều tháng nào họ cũng có vài trăm USD để tiêu sài mà chả phải làm gì cả. Tiền đó gọi là tiền hỗ trợ cho thân nhân những nhà “dân chủ” đang phải chấp án tù.
Như vậy hoạt động được cho là “dân chủ” vì mục đích được cho là “dân chủ” nhưng thực chất chỉ là vì có tiền, cứ có tiền thì làm, thế thôi!
- Trình độ dân chí thấp.
Đọc những quan điểm của những que bút “dân chủ” không ai không phủ nhận một điều đó là những quan điểm tầm thường của những người dân chí thấp:
+ Xét về mặt đạo đức:
Họ không ngại dựng chuyện để xây thành những công trình vô nhân đạo. Những câu chuyện bôi nhọ đến truyền thống, đến văn hóa dân tộc. Chúng làm những điều mà những nhân vật trong câu chuyện của chúng bị thổi phồng, bị bóp méo…khiến không ít người hiểu sai, hiểu nhầm về sự trong sáng của truyền thống dân tộc, văn hóa ngàn năm của đất Việt. Nhưng có sao dâu, vì họ bịa đặt sẽ được tính công, mà tình công thì sẽ có ăn, có mặc.
+ Xét về mặt lịch sử:
Một dân tộc có 4000 năm lịch sử, một lịch sử được hơn 80 triệu dân Việt Nam công nhận, được cả thế giới biết đến. Nhưng những nhà “dân chủ” đó lại không biết, không rõ là họ không biết hay họ giả vờ không biết, những những gì họ xuyên tạc lịch sử đã chứng tỏ họ thật đốt nát. Tôi đã quá nhiều lần phải đối diện với sự dốt nát ấy:
Nào là Đảng là sự sai lầm của lịch sử;
Nào là Hồ Chí Minh không có thật;
Nào Hoàng Sa bị bán từ lâu rồi;
Nào là chiến tranh Việt Nam là nướng quân.
Nhiều lắm, với những suy nghĩ, hiểu biết vô căn cứ, nhãn quan tầm thường về lịch sử, đã cho thấy đó là những vấn đề đáng quan ngại và nó ảnh hưởng không ít đến những người đấu tranh bảo vệ sự thật của lịch sử.
Đây có phải là dân chí thấp không, các bạn tự hiểu. Thậm chí có thể gọi đó là lùn về tư duy, nhận thức.
+ Xét về yêu nước:
Trong chiến tranh, trong thời bình, ở mỗi quốc gia, nếu người dân dốt thì khó mà bảo vệ tổ quốc khó mà xây dựng đất nước. Đó là lý do năm xưa Bác Hồ đã phát động phong trào “Bình dân học vụ”. Phải biết chữ để bảo vệ tổ quốc, khi biết chữ rồi phải có tinh thần yêu nước. Yêu nước là chuẩn mực của con người và xét cho cùng đó là nhận thức, về trình độ dân chí. Nếu những nhà “dân chủ” biết yêu nước, biết đóng góp xây dựng đất nước thì thật tốt. Chỉ tiếc rằng trình độ không có, những hiểu biết đơn giản, mang tính chất tiên đề trong mỗi con người mà các nhà “dân chủ” cũng không có. Ngày qua ngày, tư duy đó không được xóa bỏ, không chịu học tập, dẫn đến có những suy nghĩ và hành động của loại động vật, cứ cắn càn, cắn bậy, ảnh hưởng đến sự yên bình của quốc gia, dân tộc.
Như vậy, các nhà “dân chủ” họ chả phải là thánh thần, chả phải ma quỷ, mà họ là những người thiếu hiểu biết về thực thế khách quan, lười lao động, tham tiền cho sẵn, tiếp tay cho kẻ thù phá hoại đất nước. Đau xót cho một con người đấy, thương lắm đấy, nhưng cũng đành chịu thôi, chỉ đợi ở họ một sự tỉnh ngộ, để đỡ phí đi một kiếp người ngắn ngủi.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét