Thứ Ba, 10 tháng 12, 2013

“Con Đường Việt Nam Sang Mỹ”- con đường cầu cứu của Trần Văn Huỳnh và Nguyễn Thị Kim Liên!

[Mực tàu] - Hiện nay, chẳng hiểu đâu trên mạng lại xuất hiện một cái gọi là Thông Cáo Báo Chí về chuyến viếng thăm Hoa Kỳ của ông Trần Văn Huỳnh nhằm vận động trả tự do cho tù nhân lương tâm Việt Nam. Tưởng là chuyến đi với mục đích tốt đẹp lắm cơ! Nhưng hóa ra khi nhìn bảng danh sách là căn nguyên của mục đích trong chuyến đi này thì người xem hẳn cũng giống như tôi đã xuất hiện trong tâm trạng một sự thất vọng không hề nhẹ!

Tìm hiểu về những người khởi xướng ra cái phong trào này thì mới biết toàn bộ là người thân của mấy tên chuyên kiểu mở miệng ra là nói những lời gian xảo, độc địa chống phá lại Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Đó là Lão thân của Trần Huỳnh Duy Thức - ông Trần Văn Huỳnh và bà Nguyễn Thị Kim Liên - thân mẫu của Đinh Nhật Uy.

Chẳng hiểu sao bọn người này lại lấy tên cái phong trào kiểu như thế! Trong giai đoạn cả nước thực hiện mở của hội nhập, từ Việt Nam sang nước Mỹ thiếu gì các loại phương tiện để đi lại, thế mà chúng lại đặt tên là “Con đường Việt Nam sang Mỹ”. Nếu chúng ta quay trở lại trong những năm tháng đất nước Việt Nam còn có giặc ngoại xâm, những trí sĩ yêu nước đi tìm con đường để giải phóng dân tộc thì đặt là con đường được. Thế mà giờ đây có kẻ cũng bắt trước nhưng bắt trước kiểu này thì không gặp thời và rất lố bịch :V

Thông thường, nói đến phong trào là vì được nhiều người ủng hộ và đi theo. Đằng này, cái phong trào của lão thân của Trần Huỳnh Duy Thức và bà Nguyễn Thị Kim Liên - thân mẫu của Đinh Nhật Uy được vài tên ủng hộ, hay nói trắng ra là được mấy mống ủng hộ mà thôi! Chủ yếu người ủng hộ là đám cơ hội lâu la, được cung ứng thêm hầu bao từ các thế lực xấu là ra sức thể hiện sự chống đối điên cuồng trong trong vô thức. Vậy mà cũng gọi là phong trào hay già rồi nên trở  nên lẩm cẩm không biết????

Ở cái tuổi “gần đất xa trời”, sống gần hết một đời người lẽ ra Trần Văn Huỳnh và Nguyễn Thị Kim Liên phải biết khuyên răn con cái của mình làm những điều hay lẽ phải, phải làm gương cho con cái. Khi con cái mình làm điều sai trái, vi phạm pháp luật phải biết khuyên can, đó mới là đạo người cao tuổi của người Việt Nam ta. Thế nhưng con đường mà Trần Văn HuỳnhNguyễn Thị Kim Liên lại chẳng như thế! Nếu không nói là mù quáng. Xét về nguyên nhân sâu xa về việc làm của hai thân phụ này thì quả thật không đáng làm. Bởi thế hệ hậu sinh của họ đã vi phạm pháp luật, đã chống lại lợi ích chính đáng của cả một dân tộc. Hơn thế nữa, thế hệ hậu sinh này còn có những cuồng ngôn nói sai sự thật một cách trắng trợn. Cả Trần Huỳnh Duy Thức và Đinh Nhật Uy cũng không phải là những người con hiếu thảo với người đã mang ơn sinh thành ra mình. Đáng lẽ ra hai tên này phải nhận thức được hành động và việc làm sai trái của mình xứng đáng bị kết án như vậy. Đằng này chúng lại khiến cha mẹ họ khốn khổ đi làm những việc mà không bao giờ có được kết quả như chúng mong muốn. Chúng đã vu cáo, xuyên tạc sự thật là bất nhân, bất nghĩa. Ấy thế mà chúng còn bất hiếu không để cha mẹ mình an viên hưởng tuổi già mà lại phải đi làm những việc khổ sở vì chúng.

Gần đây, với sự kiện Việt Nam trở thành thành viên của Hội Đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc. Đây là sự kiện có ý nghĩa trọng đại minh chứng cho sự công nhận rõ ràng mà cộng động quôc tế đối với những thành tựu của Việt Nam trong việc đảm bảo ngày càng tốt hơn các quyền của con người trong thời gian vừa qua. Rõ ràng là cả thế giới đã công nhận và đặt niềm tin cho Việt Nam và hơn bất cứ nơi đâu trên thế giới này Việt Nam là nơi mà quyền con người được đảm bảo hơn hết, thế nên chúng ta chẳng thể tìm xa xôi ở đâu đó về việc đảm bảo quyền con người, vì sẽ chẳng bao giờ thấy được!!!!

Nước Mỹ luôn nổi tiếng với hàng loạt những vụ vi phạm quyền con người từ lịch sử cho đến nay, gần đây nhất là chương trình nghe lén của Mỹ đã xâm phạm nghiêm trọng quyền tự do thông tin của con người. Thế mà chúng lại tìm con đường cầu cứu ở nước Mỹ xa xôi, đầy mộng tưởng hão huyền. Chắc chắn rằng đứng đằng sau sự việc này là một điều gì đó vô cùng mờ ám mà các thế lực thù địch đang muốn thực hiện.


Chẳng phải là con đường sang Mỹ nữa mà đó là con đường cầu cứu sự giúp đỡ của các thế lực ngoại bang để làm điều sai trái, đi ngược lại với sự thật đã được cả thế giới công nhận. Con đường mà Trần Văn Huỳnh  và Nguyễn Thị Kim Liên và một số người khác cùng họ đang đi là một con đường hầm đầy bóng tối và không có lối thoát ra. Chúng chỉ còn một cách duy nhất là quay lại, biết nhận thức về lỗi lầm thì mới mong được nhìn tới ánh sáng.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét