-u8VupT9X4YA/UqkXJJ026HI/AAAAAAAAARA/DFEYwXjVRTM/s1600/NguyenHoangVi54-danlambao.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;">
[Me Lo]- Mấy hôm này thấy nhiều blogger viết nhiều về Nguyễn Hoàng Vi, bạn đọc có lẽ đã biết ít nhiều về người đàn bà này. Với những gì mà Vi đã làm cho tới ngày hôm nay thì có thể kết luận một cách xanh tươi, đây là một con tốt của ngoại bang, một con tốt ngu dốt và là một người đàn bà khốn nạn.
Con tốt thí!
Giang hồ vẫn thường nói “mày chỉ là con tốt thí thôi con ạ”, câu nói này để ám chỉ một kẻ ngu dốt, luôn bị người ta lợi dụng để thực hiện những công việc theo ý đồ của người khác. Nguyễn Hoàng Vi vốn là một kẻ ngu dốt, hành xử bậy bạ, giang hồ, cái bản tính đó đã ăn vào máu của Vi và đã bị bà con, dân làng, xã hội ghét bỏ từ lâu. Nếu như Vi chịu sửa chữa thì có lẽ kết cục không như vậy, đằng này dưới sự ca tụng, bơm đểu của ngoại bang, không biết tự bao giờ Vi đã tự cho mình là cao giá, là tri thức, là anh hùng. Chính sự hoang tưởng đó đã khiến cô trở thành một con tốt ngu dốt cho ngoại bang lợi dụng để thực hiện các hành vi chống là Nhà nước Việt Nam. Một người đàn bà còn trẻ, không chịu làm ăn chân chính, suốt ngày ăn vạ, bịa đặt tố cáo Nhà nước mình để nhận đô la. Số tiền cô nhận được chắc chỉ bằng cái móng tay của những kẻ tung hứng cô, những kẻ giả tạo các cuộc phỏng vấn với cô để nói xẫu Nhà nước Việt Nam. Tiền nhận thì ít, trong khi đó lại là kẻ trực tiếp chịu hậu quả nặng nhất (bị nhân dân đánh, chửi, khinh bỉ, xa lánh…). Những kẻ tung hô Vi thì ngồi ở nơi đâu đó, chém gió về Vi và “ngồi mát ăn bát vàng”. Vi đã bị lợi dụng vào ý đồ đen tối của những kẻ bên ngoài, những kẻ bợ đít ngoại bang, biết làm sao vì cô là một con tốt ngu dốt, bố láo, não ngẵn.
Người đàn bà khốn nạn!
Nói thật, cũng chả biết gia đình của Vi là ai, họ có đồng ý với các công việc bẩn thỉu mà cô đang làm hay không, nhưng thấy thương cho gia đình Vi. Bởì vì họ đã có một người con, người vợ, người mẹ phản quốc. Chính vì không biết họ là ai nên tôi không muốn nhắc đến, nhưng trực tiếp nhìn thấy con trai nhỏ của cô mà thương nó quá. Một đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi lớn, tuổi được đến trường, tuổi được hòa đồng với bạn bè cùng lứa, cái tuổi phải được hưởng tất cả những quyền của một con người, theo như quy ước về quyền con người của LHQ. Nhưng chính Vi, chính mẹ của cháu bé, kẻ luôn đi đòi tự do nhân quyền lại là người cướp đi cái quyền cơ bản đó của con mình. Không hiểu rằng, sau này lớn lên, sự phát triển trí tuệ, nhận thức về lịch sử dân tộc, về lòng yêu nước… của cháu có được bình thường hay không; liệu những mong muốn được hòa đồng với dân tộc mình của đứa trẻ đó có được mẹ nó đáp ứng hay không? Tôi nghĩ là rất khó, vì hiện tại Vi đã cướp đi sự phát triển tự nhiên của đứa trẻ, trên một đất nước, dân tộc đã sinh ra và nuôi nấng cô trưởng thành. Với những gì hành xử với con trai của mình, thì đó không phải là việc làm của một người mẹ, không phải là kẻ hiểu rõ về nhân quyền mà là một người đàn bà khốn nạn!
Khốn nạn! khốn nạn! khốn nạn!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét