Tác giả : VDQ
Bây giờ khi đã trưởng thành tôi cũng không chắc là mình có bao giờ tin vào những nhân vật như công chúa, hoàng tử, lọ lem…
Tôi lớn lên trong một gia đình mà bố mẹ biết yêu thương và quan tâm con cái… Ngay từ khi tôi chập chững biết đi, mỗi lần tôi vấp ngã, bố mẹ đều nâng tôi đứng lên và cho tôi niềm tin là tôi sẽ luôn có những người thân yêu bên cạnh. Bố mẹ luôn dạy tôi phải có lòng tin trong cuộc sống, bởi lòng tin có một sức mạnh kì lạ – tin vào bản thân, tin tưởng mọi người và tin vào những điều tốt đẹp… những điều mà tôi đã tin vào từ đó đến nay đã cho tôi một nghị lực phi thường để đứng vững trên cuộc đời này.
Khi tôi còn là một đứa trẻ, tôi thường có thói quen quan sát hàng giờ những cái kén. Mẹ tôi nói rằng khi những con sâu chui ra từ đó thì nó sẽ không còn là sâu nữa, nó sẽ bắt đầu với cuộc sống này với một hình dạng khác. Lúc ấy, tôi thực sự không tin vào những điều mẹ nói, tôi cảm thấy điều đó thật vô lí và sẽ không bao giờ xảy ra. Nhưng một ngày kia…tôi đã phải tin vào điều đó.
Đó là một ngày đẹp trời lộng gió, tôi khoan khoái bước xuống vườn tận hưởng không gian dễ chịu của khu vườn. Như thường lệ việc tôi làm đầu tiên là xuống ngắm ngía cái kén kì lạ. Chợt tôi nhận ra là cái kén đã hé ra một lỗ nhỏ và hình như có một con vật đang cố thoát ra trong đó. Cái kén dường như quá chật chội để con vật ấy có thể chui ra. Một giờ, hai giờ rồi ba giờ trôi qua…Thứ mà tôi nhìn thấy không phải là con sâu xấu xí mà là một chú bướm rất đẹp. Lẽ nào những lời mẹ tôi nói là đúng sao? Tôi đã không dám tin vào mắt mình nữa, chú bướm cất cao mình rồi vút bay lên bầu trời cao rộng tràn ngập hoa và nắng ấm. Một cuộc sống mới sẽ bắt đầu với nó, nó sẽ không phải bò trên mặt đất nữa mà sẽ bay trên bầu trời… thật hạnh phúc biết bao!
Khi tôi tin vào điều kì diệu ấy, tôi đã học được cách tin vào bản thân mình, và tin vào mọi người xung quanh. Một con vật nhỏ bé có thể tin là nó có thể vượt qua cái kén chật hẹp ấy thì tại sao chúng ta lại không tin vào chính mình?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét