Thứ Ba, 30 tháng 4, 2013

Kính chuyển nghị viện Châu Âu


Tác giả : Hà Sơn


Tôi là một công dân nước Việt Nam, được sinh ra và lớn lên trong chế độ xã hội chủ nghĩa. Tôi viết những lời dưới đâykhông dám hy vọng sẽ đến tay các ông, các bà ( nghị viện Châu Âu). Nhưng tôi vẫn hy vọng thông qua mạng Internet sẽ đến được tai các ông, các bà và mong rằng hãy cân nhắc, suy nghĩ từ chính tâm của mình .
       Trên thế giớ này , có lẽ không có một ai dám đứng lên mà nói với một người khác rằng : Tôi hiểu biết về dân tộc, đất nước của bạn nhiều hơn bạn. Một kẻ ngông cuồng, ấu trĩ, kém hiểu biết sẽ luôn tự cho mình là hoàn thiện, hiểu biết nhiều và luôn muốn áp đặt những suy nghĩ của mình vào người khác . Quốc gia, dân tộc đi theo con đường phát triển như thế nào là chính cộng đồng ở quốc gia, dân tộc ấy  lựa chọn. Đó là quy luật tư nhiên. Hôm nay, tôi có dành một chút thời gian lên mạng đọc tin tức và tình cờ đọc được Nghị quyết về Việt Nam trong lĩnh vưc nhân quyền do các ông, các bà ( nghị viện Châu Âu) thông qua ngày 18/4/2013.  Đọc xong tôi cũng hơi bất ngờ mặc dù biết rằng ông, bà ở rất xa mà vẫn “quan tâm” đến đất nước chúng tôi và tôi cũng nghĩ thời buổi Internet từ  đất nước chúng tôi đến nơi các ông ,bà liệu có còn liên lạc được? Các ông ,các bà vẫn đọc thông tin trên mạng bằng tất cả những gì mình có thể và suy nghĩ một cách khách quan mọi vấn đề? Nội dung mà bản nghị quyết đó của các ông, bà thông qua , tôi nhận thấy môt điều đó là: Nghị viện Châu Âu ra nghị quyết khẩn về nhân quyền tại Việt Nam rất chú trọng yêu cầu đòi Việt Nam chúng tôi thả “ tù nhân chính trị” (theo cách gọi của các ông, bà), còn đối với dân tộc chúng tôi thì gọi đó là những tên tội phạm gây nguy hại cho tổ quốc Việt Nam, là những kẻ phản động, những kẻ bán đất nước của chúng tôi. Tôi không biết nghị viện Châu Âu của ông ,bà có bao nhiêu người , nhưng tôi nghĩ: Nghị viện  Châu Âu nói Viêt Nam chúng tôi đàn áp nhân quyền, không có nhân quyền thì hãy xem xét lại; làm gì muốn công tâm thì cũng phải  nghe  bằng cả hai tai, nhìn bằng cả hai con mắt.Nhân quyền  ở Việt Nam không thể như ông, bà đang nghĩ và đang nói. Nói về nhân quyền ở Việt Nam thì hãy dạo vài vòng ở đất nước chúng tôi,  dùng trái tim của mình mà cảm nhận, dùng lương tâm nói lên sự thật  và đửaa kết luận cuối cùng.
         Tôi là một thanh niên Việt Nam, tôi không phải là một nhà chính trị gia, cũng không phải là một nhà lý luận nào cả, nhưng ít nhất tôi vẫn hiểu được những quyền cơ bản vốn có của một người, vì nó gắn liền với cuộc sống của tôi. Tôi cũng hiểu được người dân của  Việt Nam chúng  tôi  đang có những gì ở nhân quyền, bởi vì đó là những quyền vốn có của nhân loại, của dân tộc Viêt Nam. Nhân quyền hay quyền con người chính là những quyền tự nhiên của con người mà không thể bị tước bỏ bởi bất kỳ ai, bất kỳ chính thể nào. Đối với chúng tôi, nhân quyền chính là một giá trị đạo đức, một giá trị xã hội vốn có của nhân loại . Nói là giá trị đạo đức , giá trị xã hội cơ bản vì nhân quyền chính là thước đo cho sư phát triển của nhân loại thưa  ông, bà!

Kính chuyển nghị viện Châu Âu

          Nhân quyền của các ông, bà là gì? Đối với ông, bà , nhân quyền chỉ là những quyền của riêng  mỗi người ? Người Việt Nam chúng tôi đa số nghĩ nhân quyền là những quyền vốn có của mỗi người, nhân quyền không phải là của riêng bất kỳ ai mà đó là sản phẩm chung của toàn nhân loại, vì nhân loại. Đối với chúng tôi, nhân quyền chính là nền tảng của tự do, công lý và hòa bình trên thế giới.Do đó,  bất kỳ ai muốn đảm bảo đươc các quyên vốn có của mình thì phải biết tôn trọng đảm bảo đươc các quyền vốn có của người khác . Chẳng thế mà tuyên ngôn nhân quyền quốc tế (tại khản 2, điều 29) đã khẳng định rằng: “Trong việc hành xử nhân quyền và hưởng thụ tự do, mọi người chỉ phải chịu những hạn chế do luật định, và những hạn chế này chỉ nhằm mục tiêu bảo đảm sự thừa nhận và tôn trọng nhân quyền , và quyền tự do của người khác , cũng như nhằm thỏa mãn những đòi hỏi  chính đáng về luân lý , trật tự công cộng , và nền an sinh chung trong một xã hội dân chủ”. Tôi nghĩ , các ông , các bà trước khi nói về nhân quyền ở đất nước chúng tôi nên hiểu và hành động theo điều này của tuyên ngôn nhân quyền quốc tế. Con người ta nói gì và  làm gì cũng phải đặt lợi ích chính đáng của cộng đồng lên trên. Biết hy sinh cái riêng tư của mình để phục vụ cho cái chung, cái tiến bộ của xã hội mới là con người có hiểu biết, có tư duy.
        Trong các quyền con người, nói về quyền tự  do ngôn luận, hiểu một cách đơn giải nhất đó là ai cũng có quyền nói  lên chính kiến của mình, nhưng phải có trách nhiệm với những gì mình nói; người dân Việt Nam chúng tôi không có kiểu phát ngôn bừa cũng xong. Đối với chúng tôi , nhân quyền gắn liền với nhân phẩm , danh dự, trách nhiệm của mỗi người với cộng đồng . Một xã hội Việt Nam ngày càng văn minh, hiện đại thì vai trò của người dân là vô cùng quan trọng ,quyết định; ai ai cũng có quyền phê phán một cái xấu , một cái sai, góp ý để vì một xã hội tiến bộ, tốt đẹp hơn, nhưng không được lợi dụng tự do ngôn luận để xuyên tạc, tuyên truyền sai sự thật, bôi xấu...lợi dụng cái quyền vốn có của mình để làm vào những việc sai trái tức là vi phạm quyền con người. Người dân của đất nước chúng tôi luôn ý thức được rằng: Xuyên tạc, bôi xấu  người khác chính là sự xúc phạm danh dự nhân phẩm của người đó. Sử dụng tự do ngôn luận của mình để xuyên tạc, bôi xấu chính là không biết tôn trọng nhân quyền . Tự do ,ngôn luận phải phục vụ cho sự phát triển chung của toàn xã hội, không phải là thứ vũ khí chống lại xã hội. Vấn đề này đã được điều 18 hiến pháp nước Cộng Hòa Liên Bang Đức khẳng định: “Ai lợi dụng các quyền tự do ngôn luận, đặc biệt là tự do báo chí, tự do tuyên truyền ...Làm công cụ chống lại trật tự của xã hội tự do dân chủ sẽ bị tước bỏ quyền công dân”. Hay như tổng thư  ký Liên Hợp Quốc Ban-ki-Moon đã từng nói: “Quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí chỉ được bảo vệ khi nó được dùng vào các mục đích công lý và phục vụ cộng đồng”. Các ông, các bà nghĩ sao khi một số kẻ lợi dụng tự do ngôn luận, tự do báo chí để phao tin bịa đặt , xuyên tạc sự thật, xúc phạm  người khác, mà cao hơn là dùng vào mục đích nhằm gây khó khăn, phức tạp xã hội, gây ảnh hưởng đến an ninh trật tự, gieo rắc sự hoài nghi, hoang mang trong nhân dân xảy ra ngay chính trên đất nước của các ông , các bà? Chúng tôi xem những kẻ đó là những kẻ vô thức, bệnh hoạn và cao hơn nữa là những tên tội phạm. Trên thế giới này, để mỗi quốc gia, dân tộc bảo đảm được lợi ích công cộng, sự phát triển bền vững của tổ quốc thì có nước nào không xử lý những kẻ trên?
       Trên thực tế , để đảm bảo các quyền con người thì phải bảo đảm an ninh con người. Bảo đảm an ninh con người  không có nghĩa là bảo vệ mà ngược lại phải loại bỏ nhũng kẻ “ nhân quyền quá trớn”đang  làm ảnh hưởng , xâm phạm đến những quyền chính đáng của đại bộ phận  mọi người khác . Bên cạnh đó, nhân quyền phải gắn liền với quyền tự quyết của dân tộc; một dân tộc không có quyền tự quyết thì lấy đâu ra sự bảo đảm nhân quyền? Các ông, các bà tự dưng soạn thảo ra cái gọi là nghị quyết nói Việt Nam chúng tôi vi phạm nhân quyền mà thật sự lại không hiểu gì về đất nước chúng tôi. Tôi đã từng nói, nhân quyền là nền tảng của tự do ,công lý và hòa bình. Suy ra, một đất nước có tự do, công lý, hòa bình và ổn định  hay không có sẽ là biểu hiện phản ánh của nhân quyền ở nơi đó. Tự do,công lý tôi sẽ không nói đến nữa,xin nói về hòa bình, trái nghĩa với hòa bình đó là chiến tranh, dân tộc Việt Nam chúng tôi chưa bao giờ cầm súng  đi chĩa vào dân tôc khác, bởi vì chúng tôi hiểu được sự bình đẳng, quyền được sống, quyền được tự do và hạnh phúc của con người với con người .Biết bao kẻ đã tàn phá đất nưới, cướp đi  cái quyền được sống của rất nhiều đồng bào tôi, nhưng đổi lại đó là lòng bao dung, tinh thần nhân đạo của người Việt Nam. Giá trị về  nhân quyền của Việt Nam chính là ở đó. Tôi cũng thật không thể hiểu nổi, tại sao Việt Nam chúng  tôi đang  yên ổn xây dựng đất nước, hướng tới một xã hội ngày càng dân chủ văn minh mà vẫn còn có kẻ thích “ chọc gậy bánh xe” như vậy. Mục đích của chúng là gì? Ngu suy, kém hiểu biết? Thù hằn?
         Nói về vấn đề biểu tình, biểu tình là mục đích phản đối một việc làm sai trái, khẳng định công lý, cổ vũ cái chính nghĩa, đảm bảo cho xã hội một sự ổn định,phát triển tốt nhất; nhưng tiếc rằng các ông, các bà chưa phân biệt được biểu tình và lợi dụng biểu tình? Thời nay công nghệ thông tin phát triển một cách nhanh chóng, có lẽ các ông, các bà đã từng chứng kiến trên thế giới trong thời gian gần đây không ít những cuộc mà ông, bà hiểu đó là gây rối an ninh trật tự dưới cái mác biểu  tình, hậu quả nó để lại như thế nào? Cảnh người chết chóc có,cảnh xô xát có, cảnh người ngày đêm nằm tràn lan ra đường , không ăn, không ngủ...rồi dẫn đến xung đột vũ trang? Nguyên nhân do đâu? Cũng chỉ vì những lỗi rất nhỏ và đơn giản (trên đời không ai có thể  là con người hoàn hảo tất cả mọi thứ, quan trọng là sửa chữa khuyết điểm mình gặp phải như thế nào) để rồi tạo cơ hội cho những một số kẻ lợi dụng kích động một bộ phận dân chúng  kém hiểu biết đi biểu tình. Đối với Việt Nam chúng tôi,vẫn có một số kẻ luôn tìm cách lợi dụng sự kém hiểu biết của một bộ phận nhân dân để  kích động biểu tình, kích đông không xong, chúng lại có trò mới nào là thuê tiền người dân đi biểu tình, thuê không ổn thì lại tìm cách cắt ghép hình ảnh rồi tung lên mạng, và gần đây nhất có lẽ chúng sử dụng chiêu trò trên là ở Tiên Lãng – Hải Phòng khi tôi thấy khá bất ngờ là những người Việt Nam không biết tiếng anh mà mà có thể đi “ biểu tình”  bằng tiếng anh. Vì sao ư? Vì đằng sau những kẻ đó là một thế lực thù địch của dân tộc tôi thao túng, hậu thuẫn. Chính vì thế , trước khi các ông các bà nói Việt Nam chúng tôi đàn áp biểu tình thì hãy tìm hiểu xem đó là biểu tình hay là một thủ đoạn lợi dụng biểu tình. Người Việt Nam chúng tôi không bao giờ để cho giá trị của biểu tình bị lợi dụng.

Kính chuyển nghị viện Châu Âu

         Điều tôi băn khoăn nhất có lẽ là việc nghị viện Châu Âu của ông, bà ra nghị quyết về nhân quyền mà phần lớn kêu gọi chúng tôi thả những kẻ mà theo các ông, các bà thì đó là những “ tù nhân chính trị” hay “ những người có tư tưởng  tiến bộ”, nhưng đối với chúng tôi thì đó là những tên tội phạm nguy hiểm cho an ninh đất nước, những kẻ bệnh hoạn, biến thái mà cần phải cải tạo để cho chúng trở lại làm một con người. Ở Việt Nam không có tội phạm là tù nhân chính trị,chúng tôi không thể gọi những tên bán nước, những kẻ chuyên kích động và gây rối an ninh, trật tự, bám váy kẻ thù dân tộc là “ những người có tư tưởng tiến bộ” được; nhân dân Việt Nam luôn biết tìm cho mình những người vì dân,vì nước , vì sự phát triển của xã hội,chúng tôi nghĩ đó mới là những người tiến bộ, có tư duy và có lương tâm. Thật không ngờ! Những tên tội phạm nguy hiểm, luôn rình rập, quấy phá đất nước chúng tôi như: Nguyễn Văn Hải (Điếu Cày), Tạ Phong Tần hay Phan Thanh Hải... Lại được nghị viện Châu Âu của ông, bà kêu gọi trả tự do. Ông, bà luôn miệng bảo đó là những nhà báo nổi tiếng,nhưng  chúng từng là con người “nổi tiếng” từ sự tai tiếng thì đúng hơn; hơn nữa “ nhà báo nổi tiếng” nhưng quậy phá đất nước, tìm cách cản trở sự phát triển của cộng đồng ,trở thành những tên tội phạm nguy hiểm thì không thể bắt, không thể đem cải tạo được hay sao? Tôi nghĩ , trước khi đưa ra kết luận một vấn đề nào đó thì nên tìm hiểu, suy nghĩ cho thật kỹ, nên cảm nhận từ trái tim và dùng lý trí để nói lên sự thật một cách khách quan.. Việt Nam chúng tôi luôn làm việc theo luật pháp, viêc bắt một ai đó, kết tội một ai đó chúng tôi luôn có đủ bằng chứng và mọi bằng chứng đều được công khai. Lẽ nào ông, bà quan tâm đến những kẻ bệnh hoạn như vậy lại “quên” không đọc những thông tin và những bằng chứng phạm tội của họ? Xin giành câu trả lời cho các ông, bà. Nên hiểu rằng, xã hội chủ nghĩa theo quan niệm của nhân dân chúng tôi là một xã hội của toàn dân, do nhân dân dân lập nên nhà nước, tất cả lợi ích đều thuộc về nhân dân.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét